Khi mẹ thông báo tin bầu bí, bố mừng đến "đơ" người, chân tay thừa thãi không biết làm gì còn miệng chỉ ú ớ, lẩm bẩm: "Thật sao? Anh làm bố thật sao?". Đến lúc có con, dù bố đã chuẩn bị rất kỹ cả về tinh thần lẫn vật chất... nhưng sao vẫn nhiều bỡ ngỡ quá!
Lần đầu bế con trên tay... con đỏ hỏn, lọt thỏm khiến bố bất an chỉ sợ đánh rơi hay làm con đau. Bố! Hay thật đấy. Rồi khi con gắt ngủ, khi con khóc đêm, khi con nôn trớ... bố quýnh quáng và cũng lo lắng lắm. Thật là...
"Thiên thần" của bố à, khi có con, bố từng có những cảm xúc và nỗi lo thế này:
1. Bối rối
Có rất nhiều trạng thái tình cảm đan xen lẫn lộn trong những ngày đầu tiên. Đó là cảm giác mạnh mẽ và đầy hãnh diện về sự kỳ diệu - mình cũng có thể tạo nên một sự sống. Hay cảm giác vô dụng khi không thể thoả mãn (hoặc đôi khi không hiểu) ý muốn của “thiên thần” còn yếu đuối phải dựa hoàn toàn vào sự che chở của mình... Tất cả đều là tất yếu trên con đường chập chững làm ông bố hoàn hảo, con nhỉ?
[IMG]